Thứ Ba, 20 tháng 5, 2014

6 - ĐẠO HÒA BÌNH-HẠNH PHÚC (2)

(tiếp theo – “Tác phẩm 6”)

ĐẠO HÒA BÌNH-HẠNH PHÚC
(Đạo Hòa bình)
ĐOÀN KẾT - ĐỐI THOẠI - CHIA SẺ - HẠNH PHÚC”
                                             



“Đạo Hòa bình” (HB) tên gọi của “Học thuyết Nhân tâm” trong ứng dụng.
Hay “Đạo Đời”, “Đạo Tự nhiên”, “Đạo Lương tâm”, “Đạo Thiện”, “Đạo Hạnh phúc”, v.v…
Hoặc “Chủ nghĩa Không bạo lực”, “Chủ nghĩa Đối thoại”, “Chủ nghĩa Hòa bình”, “Chủ nghĩa Diễn đàn-Toàn dân”, “Chủ nghĩa Dân chủ-Trực tiếp”, v.v…
Gọi HB là “đạo”, “đảng”, “chủ nghĩa”, “trung tâm”, “hội”, “đoàn thể”, “tập hợp”, “ngành học”, v.v…
Đều đúng và hợp lý nếu cần thay đổi .




ĐÚC KẾT II
(Đã kiểm ngày 3/11/2014)





I - Tóm tắt “HỌC THUYẾT NHÂN TÂM” (HTNT) .



1.
Để nuôi dưỡng “loài vật” hiệu quả, ‘con người’ đã nghiên cứu “qui trình nuôi dưỡng” thành công.
Để nuôi dạy “loài người” biết sống đời ‘bình an-hạnh phúc’, ‘con người’ đã loay hoay nghiên cứu “qui trình nuôi dưỡng” đến nay vẫn còn dang dở.
Đây rõ là một nan đề lớn của mọi thời đại.

Vấn đề có thể tóm tắt như sau:
- Qui trình chăm lo “sức khỏe-thể chất” cho ‘con người’, “khoa học” đã cơ bản làm tốt nhiệm vụ.
- Qui trình chăm lo “sức khỏe-tinh thần” cho ‘con người’, “khoa học” còn trong khó khăn, cần sự trợ giúp không ít của … “cầu nguyện”.

HTNT với “ĐẠO HÒA BÌNH” (HB) hi vọng sẽ góp phần giúp “khoa học” vượt khó, hoàn thành tốt nhiệm vụ.



            2.
“Sự sống” bắt đầu từ “con người” ...

“Con người” có hai “mục đích-sống”:
- Mục đích ‘Vật chất’, tương ứng với “Hạnh phúc-Vật chất”,
- Mục đích ‘Tinh thần’, tương ứng với “Hạnh phúc-Tinh thần”.

Tinh thần” là ‘tổng-trí tuệ’ của mỗi “nhân cách”.
Quản lý “tổng-trí tuệ” thành công, “nhân cách” sẽ hoàn thiện như ý. – Đồng nghĩa, “cá nhân” có mức sống “hạnh phúc-toàn diện” cho ‘bản thân’ và ‘xã hội’.

“Bản chất-con người” là dùng “trí tuệ” (tinh thần) để sinh tồn và phát triển, đồng thời lưu trú nó trong một “cơ thể” (vật chất).
Nếu “cơ thể” tốt, “trí tuệ” tự nhiên làm chủ đạo “cuộc sống”.
Suy ra “tinh thần” (trí tuệ) quyết định “vật chất” (cơ thể).
– Chứ “vật chất” không quyết định “tinh thần”. Mặc dù nếu thiếu ‘vật chất’, ‘tinh thần’ sẽ không tồn tại.

Lúc này lúc khác, “vật chất” có thể quyết định “tinh thần”. Nhưng xét trên tổng thể tồn tại, “tinh thần” luôn quyết định “vật chất” chung cuộc.
- Điều này ảnh hưởng quyết định đến tính chất chọn lựa “hạnh phúc-đời người”.
Biết rằng sự chủ đạo của “tinh thần” càng lớn và rõ, khi thời gian phát triển “trí tuệ” đủ dài … và đúng đắn.

Nhiệm vụ của “trí tuệ” là khám phá “qui luật” của ‘thế giới-tồn tại’, trong bao gồm “qui luật” của chính ‘trí tuệ’.
Đối với “thế giới-vật chất”, “trí tuệ” đã khám phá thành công rất nhiều “chân lý” (qui luật).
Nhưng trong “thế giới-tinh thần”, “trí tuệ” đã chậm khám phá các “chân lý” cho riêng mình, đặc biệt chưa tìm ra “chân lý-cơ bản” hay “chân lý-gốc”.
Đây là nguyên nhân cơ bản, đã làm “sự sống-quan hệ” của loài người luôn bị thất bại, khi “bạo lực-tội ác” còn chiếm tỉ trọng đáng kể trong tư duy tiến hóa.



            3.
Từ nhận thức trên, cho phép kết luận:
- Nếu mục đích “sự sống” là “hạnh phúc”, thì “hạnh phúc” ấy phải mang tính “tinh thần”.
Vì thực tế mọi “hạnh phúc” đều cần có “ý thức” để cảm nhận.
Mà “ý thức” thuộc phạm trù “trí tuệ” (tinh thần).

Ví dụ:
a- “Ăn uống” là dạng ‘hạnh phúc-vật chất’.
Nhưng ‘ăn uống’ bị “đe dọa” (tinh thần), thì ‘hạnh phúc-vật chất’ không còn.
b- “Thiếu ăn” là dạng ‘đau khổ-vật chất’.
“Thiếu ăn” nhưng được “động viên” (tinh thần), thì “đau khổ” giảm hay bình an (‘hạnh phúc-tinh thần’).
c- “Bạo lực-áp bức” gây “đau khổ-tinh thần-vật chất”.
- Hậu quả, gây “run sợ” (tinh thần). – Tính “vật chất” lấn át “tinh thần” – (nhất thời).
- Nhưng sau đó, “bản năng-đấu tranh” (tinh thần) chống lại đến ‘thắng lợi’. – Tính “tinh thần” trong “tinh thần-vật chất”.
v.v…

Kết luận, “tinh thần” có tính quyết định với “vật chất”, nếu xét toàn diện.

Suy ra:
- “Hạnh phúc-tinh thần” là cứu cánh của sự sống.
- “Hạnh phúc-vật chất” là phương tiện của cứu cánh.
Hay “mục đích-tinh thần” là kim chỉ nam của “mục đích-vật chất”, cộng chung tạo thành “qui luật tự nhiên” của cuộc sống.



            4.
Tuy nhiên, “tinh thần” có thể “SAI” hay “ĐÚNG”.
- Nó sai khi giao quyền chủ đạo “cuộc sống” cho “vật chất”.
Khi ấy ‘một li-sai’ là ‘vạn dặm-lạc lối’, khó thấy đường về ...

Lõi cơ bản của “tinh thần” là “LƯƠNG TÂM” (A1). – Nhân tố chính giúp “con người”, tìm lại ưu thế độc tôn của “tinh thần” theo qui định.

Bản chất của “A1”:
- Là “tư duy-logic-toàn diện” (tư duy-A1). – Hệ ‘tư duy-chia sẻ’ (ĐÚNG).
Bản chất của “A2”:
- Là “tư duy-logic-phiến diện” (tư duy-A2). – Hệ ‘tư duy-tham ích’ (SAI).

- Trong môi trường “tư duy-vật chất” (quan hệ-vật chất), “tư duy-A1” phát huy thành công.  – “Khoa Học-Vật Chất” hình thành.
- Trong môi trường “tư duy-tinh thần” (quan hệ-con người), “tư duy-A1” bị thất bại nửa đường. - Lý do, “tham ích-cá nhân” (tư duy-A2) đã gây cản trở. – “Khoa Học-Tinh Thần” không thể hình thành.

. Có “Khoa Học-Vật Chất”, ‘đời sống-vật chất’ phát triển.
. Thiếu “Khoa Học-Tinh Thần”, ‘đời sống-tinh thần’ gặp khó khăn chậm phát triển (đau khổ, tội ác, chiến tranh, …).


- Đặc điểm của “tham ích- tư duy-A2” (chủ quan) là muốn hưởng thụ NHANH, trực tiếp, CỤ THỂ, dễ dàng, ích kỷ, THAM LAM, cục bộ, phiến diện, v.v… , - ‘hướng này’ được nhiều người ưa chuộng, vì hợp với kiểu “tư duy-hẹp” (tự phát, ngẫu nhiên, chưa hay được rèn luyện sai). – Nó thường cho kết quả hưởng thụ bất hợp lý.
- Đặc điểm của “chia sẻ - tư duy-A1” (khách quan) là đặt điều kiện trước khi hưởng thụ. Nó phải hợp lý, phải thỏa nhiều mặt suy tính, cho lợi ích toàn diện, v.v…, vì thế cho kết quả hưởng thụ CHẬM (hơn), - (chưa kể ‘suy tính’ mãi vẫn chưa ra …). – ‘hướng này’ được ít người lựa chọn, vì đòi hỏi trình độ “tư duy-rộng” (có ý thức chủ động tích cực, đã qua rèn luyện đúng đắn). – Nó có khuynh hướng cho kết quả hưởng thụ hợp lý.

Về nguyên tắc trong “TƯ DUY” đã có “mục đích-hưởng thụ-riêng nó” (do vô thức A0 – ‘bản năng-trí tuệ’ ấn định), trước khi ‘con người’ áp đặt “mục đích-hưởng thụ-vật chất” chồng lên.
‘Mục đích-hưởng thụ’ của “Tư Duy” là “qui luật” (lương tâm) – hay “mục đích-hưởng thụ-tinh thần” là hoàn thiện kĩ năng sống ‘chia sẻ – tư duy-A1’.

Mục đích của “tư duy-A1” là đem lại “niềm vui-trong lòng-trong tâm”, cao hơn nữa là “ĐẮC ĐẠO” (‘hạnh phúc-tinh thần-tuyệt đối’).
– Nó mang tính “hưởng thụ-tinh thần-trừu tượng”, mà những người chuyên về “tư duy-A2” có khuynh hướng để lạc mất.
- Nó mang lại “hạnh phúc-bản chất” (toàn diện) cho sự sống cá nhân và xã hội, đồng nghĩa mang lại sự “bình yên-chung” trong phát triển.



            5.
So sánh hai đặc điểm “tư duy” trên, không khó để mọi người rút ra kết luận:
- Nếu cá nhân chọn mức sống của “Tham ích”, là phản ánh trình độ “tư duy-thấp” về ‘sự sống-quan hệ’, - đồng nghĩa “Mức sống-Trí tuệ-kém”, hạn chế kĩ năng ‘hưởng thụ-tinh thần’.
- Nếu cá nhân chọn mức sống của “Chia sẻ”, là phản ánh trình độ “tư duy-cao” về ‘sự sống-quan hệ’, - đồng nghĩa “Mức sống-Trí tuệ-Cao”, phát triển kĩ năng ‘hưởng thụ-tinh thần’.


+ “Tư duy-A1” được hiểu nôm na là “LƯƠNG TÂM”. – Hệ ‘tư duy-chia sẻ’.
+ “Tư duy-A2” được hiểu nôm na là “Thiếu-Lương Tâm”. – Hệ ‘tư duy-tham ích’.


Suy ra “sự sống” có hai định hướng “Tinh thần-cơ bản” để lựa chọn, khi tham gia cuộc sống:

Một là, Mức Sống Cao (tinh thần):
  . mang tính “ĐÚNG-THIỆN” cho kết quả “hạnh phúc-toàn diện”.
  . với các hệ quả “bình an”, “ổn định”, “đoàn kết”, “hòa bình”, “chia sẻ”, “nhân nhượng”, “nhân cách-phát triển”, “tốt tính”, “trung thực”, “thích đứng thẳng”, “khách quan”, “tự trọng”, “bình đẳng”, “thông minh-sáng tạo”, “tư duy-logic-toàn diện” (mọi lĩnh vực), “yêu-đối thoại”, v.v…           
   =  “NGƯỜI TRÍ”  =  “sống hợp-qui luật tự nhiên” 
   =  “LỐI SỐNG TINH THẦN”  (lối sống một). 
   =   “TÂM-A1”.

Hai là,  Mức Sống Kém (tinh thần):
  . mang tính “SAI-ÁC” cho hậu quả “hạnh phúc-phiến diện” (tính ‘đau khổ’)
  . với các hệ quả “bất an”, “chia rẻ”, “không ổn định”, “chiến tranh”, “ích kỷ”, “giành ăn”, “mất nhân cách”, “xấu tính”, “gian dối”, “sẵn sàng luồn cúi”, “chủ quan”, “vô liêm”, “kém trí-tối kiến”, “độc đoán”, “tư duy-logic-phiến diện”, “yêu-bạo lực”, “hại người”, v.v…               
   = “NGƯỜI VẬT”  =  “sống trái-qui luật tự nhiên”
   = “LỐI SỐNG VẬT CHẤT”   (lối sống hai).
   =  “TÂM-A2”.



            6.
“Lối sống hai” có mục đích, ‘hưởng thụ vật chất’ là chính.
“Lối sống một” có mục đích, hưởng thụ ‘vật chất’ và ‘tinh thần’ cân đối.
 -  với ý nghĩa, ‘hưởng thu-vật chất’ là phương tiện tiền đề cho mục đích ‘HƯỞNG THỤ-TINH THẦN’ cứu cánh.

Theo phát triển tự nhiên, “lối sống một” và “lối sống hai” phát triển song song trong mỗi “con người”, do “bản năng-trí tuệ” (A1) và “bản năng-cơ thể” (A2) cạnh tranh dành quyền điều khiển “trí tuệ-ý chí-cảm xúc” tại (B).
Nhưng khi tình cờ “đời sống-vật chất” phát triển trước, nên “lối sống hai” có cơ hội chiếm ưu thế hơn “lối sống một” (rút vô tiềm ẩn), trong thời kỳ đầu sinh tồn.
Đồng nghĩa tính “tư hữu-tham lam-ích kỷ” phát triển phổ biến, cuối cùng chiếm vị trí “chủ đạo” trong đời sống cá nhân (đa số) và trong các xã hội văn minh hiện đại (tính đến hiện tại) – nhìn chung.

- Kết quả đúc kết:
  . “lối sống hai” theo thời gian, thành ‘đặc trưng-rõ nét’ của giới nắm “quyền lực-vật chất-DƯ THỪA”.
  . “lối sống một” thành ‘đặc trưng-yếu’ của số đông dân gian còn lại. Vì nó thiếu cơ sở chứng minh tính hữu dụng của “giá trị-lương tâm” là gì. – Nó phát triển tự phát, do yêu cầu phải đoàn kết để đấu tranh đòi “quyền sống”, trước sức ép chèn lấn mạnh mẽ của “lối sống hai”.

Vấn đề của cuộc sống là phải phát triển “lối sống một” đến mọi người, vì nó phù hợp “qui luật tự nhiên”, và đem lại sự sống công bằng tốt đẹp cho tất cả mọi người.
- Bằng cách hoàn thiện cơ sở lý thuyết, chứng minh giá trị hiện thức của “lương tâm-A1” là sao.



            7.
HB minh chứng rằng, “lối sống một” là sự lựa chọn hợp “qui luật tự nhiên”.
Nó đem lại “HẠNH PHÚC-TOÀN DIỆN” cho cá nhân, xã hội, loài người.
- Vì “Hạnh phúc-cá nhân” chỉ phát triển tốt nhất, trong môi trường “Hạnh phúc-xã hội” phát triển bền vững.

Bản chất ‘hạnh phúc-toàn diện’ (tinh thần) có tính “bình an-thiện”, bản chất ‘hạnh phúc-phiến diện’ (vật chất) có tính “tinh thần đau khổ-và tiến về ác”.
- Nếu xã hội còn một “hạnh phúc-phiến diện”, thì các ‘hạnh phúc-toàn diện’ còn bị đe dọa bất an.
- Nên tối ưu nhất là xây dựng  một xã hội, một thế giới toàn ‘hạnh phúc-toàn diện’, từ trình độ cơ bản trở lên.

“Chân lý” trên đã được kiểm chứng tại nguyên lý vận hành của tâm “A1”.
Nó cho thấy “A1” phát triển cảm giác “hạnh phúc”, chỉ khi “tư duy-logic-toàn diện” được tôn trọng từ lý thuyết đến thực hành, một cách triệt để thành tâm.
Trái lại, nếu bị xen kẽ “tư duy-không logic”, thì tâm “A1” sẽ dậm chân và thoái triển hướng về “bất an” khi mức tác động tiêu cực tăng lên.
– Cơ chế vận hành này rất đặc thù của “tạo hóa-tự nhiên” trong thiết kế “não-người”, mà sức người không thể chống lại.





II – Hay “ĐẠO HÒA BÌNH” (HB).



          1.
Nguyên lý sống của loài người là đi tìm “Hạnh phúc”.
“Hạnh phúc” là gì ?
                   “HẠNH PHÚC”   =  “Mong muốn” + “Thỏa Mong muốn”.
                                                =           “b”          +             “a”
Tức là phải có hai yếu tố kết hợp, để tạo ra một “Hạnh phúc”.

Sự sống bắt đầu từ  “b” và đích cuối phấn đấu là “a”.
Lúc đầu con người dễ suy nghĩ rằng, “b” chỉ là “Vật chất”.
Vậy:                     “b”   =    “VẬT CHẤT”.     

Nhưng “suy nghĩ” trên cũng nằm trong phạm trù “trí tuệ”.
Mà “trí tuệ” (tinh thần) có nhu cầu mục đích của riêng nó, “QUI LUẬT-TRÍ TUỆ” hay “qui luật-sự sống” hay “qui luật-lương tâm” như đã giới thiệu.

Nhưng đây là yếu tố đã bị “con người” thường xuyên chủ quan bỏ qua. – Vì sự “tự phát” của “lối sống hai” đã áp đảo trí tuệ con người.

Yêu cầu là phải dành lại quyền ưu tiên cho “lối sống một”, để hoàn thiện “giá trị-sống”.
Tức là “qui luật-lương tâm” (A1) cần phải được “con người” tôn trọng triệt để, với:
                     A1”  =  “TƯ DUY-LOGIC-TOÀN DIỆN”.
Nó cần được tôn trọng và được sử dụng như là “phương tiện-chính” của mọi “tư duy”.


            2.
Cộng chung lại trong cuộc sống, ta có:
- Với “cơ thể”, có nhu cầu được thỏa mục đích:
       “b”  =   “VẬT CHẤT”     (‘mong muốn-2’ - chủ quan)
- Và với “trí tuệ” có nhu cầu được thỏa mục đích “qui luật”, tương đương :
      “b”  =  “LƯƠNG TÂM”  (‘mong muốn-1’ – khách quan)

Vậy theo nguyên tắc, “cá nhân” có “hai-mong muốn” cần được thỏa.
– Nhưng thực tế “con người” chỉ chủ yếu quen chạy theo “mong muốn-2” để thỏa. Còn “mong muốn-1” bỏ mặc cho nó mờ nhạt - (‘nặng-nhẹ’ khác nhau tùy “xã hội” tùy "cá nhân").
Vì thế cần bổ sung thêm “mong muốn-1” trong cách sống thời đại, sao cho nó thật rõ nét và trang trọng.

Kết quả:
            “b”  =  “VẬT CHẤT”  +  “LƯƠNG TÂM”
Hay:    “b”  =   “VẬT CHẤT”  +  “TINH THẦN



            3.
Nhiệm vụ kế tiếp là bằng cách nào để đạt:
                                       “thỏa b” =  “a”,
nhằm đạt “hạnh phúc-toàn diện” từ cơ bản trở lên cho mỗi “đời người”.

Trong “b” có hai “mong muốn” cần được thỏa,
Một là:                            “b-Vật chất”  =  “Tiền”      
Vấn đề này ít nhiều “con người” đã biết cách “thỏa”.
Tuy nhiên trong xã hội văn minh, cách “thỏa” này cho kết quả “chênh lệch-giàu nghèo” phi mã.
–Nguyên nhân trực tiếp của những “bất ổn” …

Nhưng nếu ta cộng thêm thỏa “mong muốn-1” vào,
Với:                   “b-Tinh thần”  =  “Lương tâm” 
                                                  =  “Tư duy-Logic-Toàn diện”.
Thì hiện tượng bất thường trên sẽ mau chóng được khắc phục thành công.

Vì thỏa “tư duy-Logic-Toàn diện” đồng nghĩa, sự chênh lệch ‘GIÀU-NGHÈO’ phải được san sẻ hợp lý cân đối, để sự sống chung được quân bình cân đối, cho sự bình yên hạnh phúc lâu dài.
Nếu việc trên được “tự giác-thực hiện” thành công, thì sự sống không cần phải “BẠO LỰC-ÁP ĐẶT” theo cách của HTML.



            4.
Như phần 1 đã chứng minh, “Hạnh phúc-Tinh thần” mang tính quyết định, trong định hướng mục đích sống, khi “trí tuệ” phát triển lên.
Có nghĩa “Thỏa-Lương tâm” trở thành trọng tâm của cuộc sống, khi mức sống ‘vật chất’ đã đạt từ cơ bản chung trở lên.
Hay:                                   “Thỏa-b-Tinh thần” = “a”.
Dần trở thành trọng tâm phấn đấu của sự sống phát triển.
Nhưng bằng cách nào ?

Bằng cách “CHIA SẺ” khó khăn giữa ‘người-Giàu’ với ‘người-Nghèo’, như một “nghĩa vụ-hạnh phúc” mà ‘người-Giàu’ thích thú thực hiện.
- Vì qua đây 'người-Giàu' sẽ học được ở 'người-Nghèo' sự phong phú của "giá trị-tinh thần" (tình người), mà 'người-Giàu' đã ít nhiều bị hư hao trong quá trình bận tập trung "tư duy-làm giàu".

 Trên mới là lý thuyết, còn trong thực tiễn có thực hiện được hay không, cần phải chứng minh dẫn đường.



            5.
“Sự sống” do “trí tuệ” quyết định. Mà “trí tuệ” do “TÂM” quyết định.
Hiện tượng “khó-chia sẻ” là do tính “ích kỷ” của ‘lối sống hai’ chi phối, thuộc “tâm-A2” chủ đạo.
Để tạo khả năng “chia sẻ-tự giác”, ‘con người’ cần đầu tư rèn luyện kĩ năng điều khiển “tâm-A2” sáp nhập vào “tâm-A1”, thành một cơ chế tư duy thống nhất như trên đã giới thiệu.

Sự ‘chuyển tâm’ như trên, gọi là “Rèn Tâm”.
“Rèn” sao cho mỗi người biết dùng thành thạo:           
       “lối sống một” = “Lối Sống-Chia Sẻ” 
                              =  “Lối Sống-Tinh Thần”
                              =  “tư duy-logic-toàn diện”
                              =  “A1” chủ đạo.
Trong phạm vi sinh tồn hằng ngày của “cá nhân” và “xã hội”.

Cách tiến hành “rèn tâm-đại trà”, đã được HB giới thiệu trong “Đúc kết I”.
Cách này gọi là “rèn tâm-gián tiếp”, nhờ sự hỗ trợ quyết định của môi trường xã hội.
Phương thức “rèn tâm” này đơn giản, nhưng cho hiệu quả cao và đồng bộ. Vì nó phù hợp với kĩ năng sống phổ biến của loài người hiện nay, – (không quen đấu tranh, ‘rèn-tư duy-quan hệ’).
     - Vì thế thay đổi cơ chế xã hội, là một trong các nguyên tắc cơ bản giúp loài người chuyển hóa “tâm” thành công.

Sau đây sẽ giới thiệu nguyên lý “rèn tâm-trực tiếp”, đối với “cá nhân” có điều kiện rèn luyện độc lập.



            6.
Rèn tâm-trực tiếp”.

“Sự sống” bắt đầu từ “NHẬN THỨC”.
‘Nhận thức-sai’ cho kết quả “sống-sai”, và ngược lại nếu ‘nhận thức-đúng’.

“Rèn tâm” là điều chỉnh lại thói quen “nhận thức”, để cuối cùng tác động làm thay đổi “tâm”, từ “A2  sang A1” trong chọn vai trò chủ đạo điều hành “sự sống”.
 Từ thói quen sống vì “Nhận thức-Vật chất” (lối sống hai), chuyển sang thói quen sống vì “Nhận thức-Tinh thần” (lối sống một), là cả một sự dày công ‘đấu tranh-nội tâm’ phức tạp công phu, mà không dễ mấy ấy có đủ điều kiện vượt qua.
Mặc dù về ngyên lý chuyển đổi rất đơn giản:
- khắc phục tư duy “logic-phiến diện”, xây dựng tư duy “logic-toàn diện”,
trong lý giải mọi hiện tượng ‘quan hệ-sinh tồn’, để hoàn thành hệ thống “kĩ năng-nhận thức mới”.

“Rèn tâm” tất yếu tốn nhiều thời gian để “quan sát-nội tâm”, chỉnh sửa lại mọi biểu hiện bất lợi từ “lý lẽ” đến “cảm xúc”.
Người không yêu thích hay không quen “quan sát-nội tâm”, sẽ không thực hiện được.
Nó chỉ thích hợp với người có năng khiếu “sống-nội tâm”, và có “tài năng-lương tâm” bẩm sinh.

Các “nhận thức-tinh thần” dùng trong “rèn tâm”, sẽ bị ảnh hưởng ít nhiều bởi điều kiện “đời sống-vật chất” (bệnh tật, kinh tế, việc làm, v.v…).
Vì thế cũng cần có điều kiện mức sống tương đối bình ổn, để “nhận thức-tinh thần” có cơ hội phát huy tính đúng đắn khách quan tự nhiên của nó. Mà nếu theo dõi xuyên suốt sẽ thấy, những diễn biến trên hội đủ điều kiện, để trở thành một ngành “Khoa học-Tinh thần” độc lập đúng nghĩa.

Bản chất “khoa học” là đòi hỏi phải có điểm tựa cố định, làm cơ sở thiết lập các minh chứng suy diễn chính xác mở rộng.
Tâm-A1” (gốc A0) chính là điểm tựa cố định mà ngành “Khoa học-Tinh thần” cần có, và đã có.

Nó đủ điều kiện tạo ra những hiện tượng hiệu ứng “tư duy-logic-toàn diện” trong “tâm giác” (cảm giác-lương tâm), một cách ổn định và chính xác, liên thông với những hệ quả bên ngoài “cuộc sống-thực tiễn” do nó gây ra.
Nếu tiếp tục kiên trì quan sát so sánh sẽ thấy:
- khi tất cả ‘tư duy’ là “đúng đắn”, “tâm giác” sẽ phát triển ‘bình an-thoải mái’.
- khi một trong số phạm “sai lầm”, “tâm giác” sẽ biến dạng ‘bất an-cắn rứt’.

(Chú thích: - tuy nhiên khi phạm vi ‘vấn đề’ quá rộng lớn, thì “nhân-quả” khó quan sát hơn, nên cần phải có ‘học thuyết’ để xâu chuỗi lại mọi diễn biến. Cuối cùng kết quả đã được tác giả minh chứng, tất cả xảy ra đúng như đã dự kiến.)

Đây là tính khách quan khoa học đặc thù của “phạm trù-tinh thần”, cho phép lý giải hiệu quả toàn bộ mọi hiện tượng sinh tồn, từ khi “loài người” hình thành cho đến thời đại ngày nay.

“Rèn tâm” cũng dựa trên nguyên tắc “logic” này, để làm thay đổi thành công “kĩ năng-tâm giác” từ “A2” sang “A1”, trong dành quyền chủ động điều khiển (B).
- đồng nghĩa phải hoàn thành kỹ năng tư duy phân biệt “đúng-sai”  (quan hệ-sinh tồn), phù hợp với qui định của “qui luật tư nhiên” – (lối sống một).



            7.
“TRÍ TUỆ”   =  “VÔ THỨC”  +  “Ý THỨC”.
“VÔ THỨC” =  “NỘI TÂM”
                       =   “A1”   +   “A2

Nhiệm vụ “rèn tâm” là làm cho, tâm “A2” đầu hàng và sáp nhập vào tâm “A1”.
 . Tức “A2” phải chịu dưới quyền điều khiển của “A1”,
 . Tức “vật chất” là ‘phương tiện’ giúp “tinh thần” đạt mục đích “phát triển-lương tâm” đến giới hạn, - (rộng hay hẹp tùy khả năng mỗi người quyết định).

Cơ chế “ngôn ngữ-vận hành-trí tuệ” rất giống cơ chế “ngôn ngữ-phần mềm-vi tính”.
- Với vi tính chỉ với hai yếu tố “0” và “1”, đủ để thiết kế “thế giới-phần mềm” vô hạn.
- “Trí tuệ” cũng chỉ cần có “b” (muốn) và “a” (thỏa), là đủ để biến hóa “sự sống” thành muôn hình vạn trạng như đã đang và sẽ thấy.

Ví dụ:
- Lúc tuổi nhỏ : b = kẹo,                a = ăn kẹo
- Tuổi lớn:        b = tiền,                a = có tiền
- Tuổi già:        b = bệnh,               a = hết bệnh   
   …                 b = tâm-an lạc       a = tâm-chưa an lạc ?
v.v…

Nhiệm vụ ‘rèn tâm’ là kiểm tra xem, khi “muốn-ăn kẹo” có đạt tính ‘logic’ với hoàn cảnh hay không, v.v…
Tức là mọi “sự việc” đều phải đạt đúng với “Ý NGHĨA” cần có tại mỗi tình huống, mà “qui luật tự nhiên” (lương tâm) đã qui định.
- đồng nghĩa các lý giải “logic-toàn diện” cho mỗi vấn đề phải không ngừng được kiểm tra, tái điều chỉnh, nhằm đạt tính đồng bộ nhất quán hệ thống trong "sự sống" nói chung. – Nó tương đương với “tự kiểm”, vì mục đích duy trì tính “đúng đắn-sinh tồn” được liên tục.
- nếu thấy “sai” phải sửa cho “đúng”, cho đến khi “não” thuần thục “không sai” một cách vô lý nữa.



            8.
- Khi các lý giải đều đạt “logic-đúng”, “tâm giác-A1” sẽ cho kết quả “an vui”.
  . Song song các “ý tưởng-sáng kiến-MỚI” tích cực cũng từ đây xuất hiện.
  . Như vậy “rèn tâm” còn giúp “phát triển-trí tuệ” thông minh.
- Nếu thực hiện “logic-sai”, thì “tâm giác” (A1) sẽ cho kết quả “bất an-không vui”.
   . Đồng thời các “ý tưởng-tối kiến-XẤU” tiêu cực, cũng từ đây tăng dần.
   . Vì vậy phát triển “sai-tâm” sẽ cho hậu quả “nhân cách-trí tuệ” kém dần.

Theo cách “rèn tâm” như trên, lần lượt mọi hiện tượng ‘quan hệ-sinh tồn’ đều được kiểm tra kỹ lưỡng, và chỉnh sửa hoàn thiện nếu đủ khả năng.
Lúc đầu chỉnh sửa về “lý luận” cho từng sự việc, sau là chỉnh sửa về “cảm xúc” (tốn rất nhiều thời gian-với đối tượng này).
Để cuối cùng nếu hoàn tất mọi việc (theo thời điểm), sẽ được “tâm-A1” kiểm tra lần cuối, nếu đạt sẽ cho nhập kho (vô thức) và ban phát nâng chất “giá trị-sống”.
Cứ thế “A1” phát triển lớn dần, khả năng “tâm giác” (A1) tăng, kĩ năng “tư duy-logic-toàn diện” (cuộc sống) tiến lên thành thạo, - nhiều hay ít, rộng hay hẹp, tùy “tiêu chí-sống” do người rèn luyện đặt ra lúc đầu.

Ví dụ, sau khi đã đạt hay hoàn thành các “tiêu chí-giới hạn” đã đề ra trong cuộc sống, cá nhân tiến hành thay đổi tiếp theo:
                             “b” = 0        và         “a” = 0.
Khi “a”=”b”=”0” thành hiện thực, “cá nhân” được hưởng thành quả “tâm-bình an-tuyệt đối” (hay “hạnh phúc-tinh thần-tuyệt đối”, hay ‘đắc đạo’).


(
Chú thích:
- Sự thay thế này không xảy ra tại ý chí, mà xảy ra tại tư duy-ý thức dưới dạng một “ý niệm” lướt qua. Thì tại “tâm giác” (vô thức) sẽ tự động thực hiện sự thay đổi trên. – Tất yếu phải đạt đến trình độ rèn tâm này, mới đủ khả năng điều khiển “lệnh-vô thức” về “0” từ (B).
- Cuối cùng tạo được sự phân công giữa (A) và (B) như sau:
                                   “b” =  “(B)-ý thức”    =   “”        = 1
                                   “a” =  “(A)-vô thức”  =   “Không”  = 0

- Có nghĩa đích đến cuối cùng của đời người sẽ là:
  . “Không-gì cả” tại (A) - tâm-an lạc.
  . “-tất cả” tại (B) – dùng phản xạ có điều kiện, đã được rèn luyện để duy trì sự tồn tại.
- Kết quả đạt sẽ trùng với thực tế cuộc sống cần có:
  . “ cái cần  (ý thức), không cái cần không (vô thức)”.
  . Đó là tất cả đỉnh cao giới hạn, mà một đời người muốn có, muốn đạt, muốn hưởng thụ.
)
                                   


Nhưng đây là sự “đắc đạo-từng phần”, phù hợp ‘tiêu chí’ đặt ra ban đầu, thường giới hạn trong phạm vi nghề nghiệp quan tâm.
- “Đắc đạo-toàn phần” là hoàn thiện kỹ năng “tư duy-logic-toàn diện”, trên mọi vấn đề cơ bản của ‘sự sống-quan hệ’ của loài người nói chung.

Do “trí tuệ” mỗi người là một thế giới riêng biệt, nên tác giả không chú trọng giới thiệu chi tiết quá trình “rèn-tâm”. - (Có thể lần sau ... về một số nguyên tắc cơ bản)
Tuy nhiên trong HTNT, tác giả đã giới thiệu tổng quát các lý giải cơ bản về các mặt chính của cuộc sống, để mọi người tham khảo xem “tư duy-logic-toàn diện” đối với các vấn đề trên là gì.
Để sau đó, tùy mỗi “cá nhân” tự rút ra kĩ năng suy luận phù hợp với đặc điểm của riêng mình. Nhưng cũng trên nguyên tắc chung của “lương tâm”.
Ngoài ra có thể tham khảo thêm mọi người, tham khảo “lẽ phải-chân lý”, và tham khảo HB.



            9.
Kết luận.
Hạnh phúc-tinh thần’ mang lại “sức sống-nội lực” cho cá nhân.
Hạnh phúc-vật chất’ mang lại “sức sống-ngoại lực” cho cá nhân.

Con người đi “hai chân” vững hơn nếu chỉ “một chân”.
Có hai “hạnh phúc” song hành, thế và lực “làm người” sẽ vững tâm an toàn hơn.

Trong hai, “sức sống-nội lực” có tính ổn định trung thành tuyệt đối với “cá nhân”. Bù lại nó đòi hỏi tốn nhiều công sức để tạo ra “giá trị-sống-chân chính”.
– Một giá trị trừu tượng mà nhiều người muốn bỏ qua. Nhưng tiếc thay, nó là nhân tố quyết định cuối cùng cho giá trị hay ý nghĩa trong quan hệ giữa cá nhân và xã hội. Và đâu là đỉnh cao hưởng thụ cao nhất mà cá nhân có thể khám phá.

Tuy nhiên nếu bằng phương pháp “đại trà” thì vấn đề sẽ đơn giản nhẹ nhàng hơn, mỗi người chỉ cần sống cuốn theo số đông là đến đích.
Sức sống-ngoại lực” có tính bền vững tương đối, bù lại nó nhanh phát triển nếu có thời cơ, điều kiện và may mắn.

“Sức sống-ngoại lực” bao gồm ‘tiền bạc, đất đai, gia đình, con cái, v.v…’.
“Sức sống-nội lực” là phát huy “tâm giác-A1”:
    - Nó giúp “sự sống” trong mọi hoàn cảnh, tăng sức đề kháng để “ổn định” và cảm thấy “ý nghĩa” trong vui sống, hay kém vui sống ...
    - Là ‘giá trị-cơ bản’ đánh dấu sự tồn tại (giá trị) của “cái tôi”, đối với ‘nội tâm’ và ‘xã hội’, mình là ai là gì là thế nào.


- ‘Hạnh phúc-tinh thần’ là một “món-tuyệt ngon” của ‘đời người’, nhưng đang bị con người lãng quên hay bỏ sót.  
Không học cách dùng nó từ sớm, để biết bên trong cấu tạo ra sao gồm những chất liệu gì v.v…, thì vô tình đã lãng phí thời gian sinh tồn, một cách rất đáng tiếc. Từ dó kĩ năng “hưởng thụ-cuộc sống” bị suy giảm. Trong khi mỗi ‘đời người’ chỉ có thể một lần trải qua.


- ‘Hạnh phúc-vật chất’ như ‘ngọn núi’, đến mạnh mẽ dữ dội dồn dập lôi cuốn, cũng dễ ra đi đột ngột trống vắng phũ phàng đơn côi, như trở lại miền sa mạc nắng rát khô cằn mênh mong, v.v…
- ‘Hạnh phúc-tinh thần’ như ‘dòng nước’, đến lặng lẽ nhẹ nhàng êm đềm tỏa hương, mãi mãi không ra đi, mà càng nhơn rộng ra biển cả bát ngát vô tận, v.v…
Biết trang bị kết hợp hai giá trị “Hạnh phúc”, sẽ tạo sự hỗ tương bổ sung hoàn thiện cho giá trị “ý nghĩa-đời người” không gì lý tưởng bằng.


HB không là một tôn giáo của “thờ cúng-kinh kệ-lễ nghi-cầu nguyện-v.v…”, mà là của “kỹ năng-tư duy-lý giải-thực hành-trực tiếp-cuộc sống-đời thường”, do thực tế khách quan đang buộc mỗi “cá nhân” phải đối diện giải quyết hằng ngày hằng giờ.
Với HB, mỗi “cá nhân” phải chịu trách nhiệm trực tiếp về “hành vi-việc làm” của ‘bản thân’, và liên đới chịu trách nhiệm với ‘xã hội’ và ‘loài người’, về mọi hiện tượng “tiêu cực” hay “tích cực” đang xảy ra. Đồng thời phải có trách nhiệm cùng “mọi người”, tham gia đóng góp tùy khả năng, giúp nó đạt hoàn thiện hơn những gì thực tế đang có.

Còn ngoài ra không thể đổ thừa ai khác, trước mọi thất bại, khi “bản thân” chưa cố gắng khắc phục hết khả năng.
Bên cạnh là phải tôn trọng nguyên tắc giúp đỡ giữa “Con người” với nhau, khi khó khăn hay cần đến.
Họ giúp nhau trước hết là chặn đứng “bạo lực”, mở rộng cửa “đối thoại”, để cùng nhau tìm ra “chân lý-hạnh phúc-bền vững” cho cá nhân, xã hội, và thế giới.

Đối với những người đang lỡ quen dùng “bạo lực” để sinh tồn, thì hãy dũng cảm từ bỏ nó, bên cạnh sự giúp sức và chào đón nồng nhiệt của toàn xã hội.
Để cùng nhau đoàn kết góp sức xây dựng “cơ chế-đối thoại”, với niềm tin sẽ mang lại ‘lợi ích-an vui-chung’, gấp “rất vạn lần” hơn thực tại đang có.
Nếu thói quen “bạo lực” ấy đã ăn sâu khó bỏ, thì “mọi người-không bạo lực” đoàn kết giúp nhau “ngăn chặn-bạo lực” lại. – Đặc biệt những người đang sát cạnh các cá nhân “đứng đầu-cơ chế-bạo lực”, hãy kịp thời tỏ rõ trách nhiệm cứu đời, nhằm hạn chế thấp nhất những tổn thất không cần thiết cho xã hội.

Còn lại những biện pháp khắc chế khác, lịch sử mỗi dân tộc có đủ kinh nghiệm sáng tạo làm tốt việc này. Trên nguyên tắc “chân lý” luôn thuộc về “toàn dân-đoàn kết”, cơ sở của mọi thắng lợi cuối cùng.
Để chứng minh “cái ác” chỉ là giai đoạn. Duy “Cái thiện” mới xứng danh nắm “quyền-độc tôn”, điều hành vĩnh viễn “sự sống” trần gian này từ đây về sau.

- Tất cả vì lợi ích chung,
- Không vì riêng ai (cá nhân, phe nhóm, quốc gia), để từ đó tự cho quyền thí bỏ “quyền sống” của vô khối người khác (vì ‘lòng tham-ích kỷ’, vì ‘ý thức hệ-độc đoán-chủ quan-sai lầm’, v.v…), như đã xảy ra trong lịch sử và tiếp tục còn tồn tại đến tận thế kỷ ngày nay.

Làm người chớ quên rằng, “quyền-sinh tồn” của mọi “cá nhân” bình thường:
- là thiêng liêng tuyệt đối, đã được “tạo hóa-tự nhiên” qui định
- nó “bất khả xâm phạm” đối với mọi “cá nhân” khác
- cụ thể như quyền được sống “tự do-bình an-hạnh phúc-riêng tư
- được “công khai-quan điểm-riêng” trước cộng đồng (xã hội, loài người), khi cần nhờ sự trợ cứu (mọi vấn đề), hay mong muốn giúp ngược lại
- và mọi sự trợ cứu hai chiều như trên, cũng là nghĩa vụ thiêng liêng tất yếu không thể chối bỏ từ hai phía, trên nguyên tắc của những khả năng sẵn có
- trong đó, đặc biệt phải ngăn chặn sớm nhất các “tội ác”, xuất phát từ những cơ chế “phát động-bạo lực-tranh-quyền lợi”./.

                                                                                HOÀNG VĨNH SƯU



Mọi sự trợ giúp xin gởi về:


ASIA COMMERCIAL BANK  -  SWIFTCODE: ASCBVNVX
Account:  9442057 
Master:    LO CONG HOAN 
Branch:    CN CHO LON

hoặc 

Số tài khoản :         123 893 919
Chủ tài khoản:        LO CONG HOAN

Nơi mở tài khoản:  ACB PGD Bình Phú.





Công trình nghiên cứu “HỌC THUYẾT NHÂN TÂM” đến đây hoàn thành.
VIETNAM – SAIGON - 20 / 5 / 2014.
HOÀNG VĨNH SƯU

Mọi nhu cầu trao đổi tìm hiểu phê bình v.v… , xin liên lạc theo địa chỉ:

- Tác giả HOÀNG VĨNH SƯU
Địa chỉ: 96…  Hậu Giang – F11 – Q.6 – tp. HCM.


ĐT:  +84. 08. 54062264 (để lấy hẹn)






PS : - Tiếp một số dẫn nhập, xen vài tin vắn (nhận xét/góp ý) … trong quá trình.   (20/8/2019)



0 – 1 – 2 – 3 - … - 109 – 110 – 111 –



0 –
Sau "ÁC" là "THIỆN"
Sau "động vật" là "trí tuệ-văn minh"
Sau "đau khổ" là "hạnh phúc-vững bền",
Là chu kỳ tự nhiên trời đất đã an định !
                                                HVS



1 –
Sự sống sau cái ăn (vật chất), là hoàn thiện cái tâm (tinh thần).
                                                                                         HVS



2-
Làm Lãnh đạo thì phải
Yêu dân thương nước
Yêu loài người thế gian.

Cớ sao nhất nhất phải tôn thờ Mác-Lê
Yêu chi hai ông mắc lỗi lỡ lầm
Làm “đời” khổ hoài bởi búa liềm Mác-Lê.
                                            HVS






3 –
Mỗi cá nhân là một tổ chức Đảng
Mỗi gia đình là một tổ chức Đảng
Mỗi tập thể là một tổ chức Đảng
Mỗi tổ chức là một tổ chức Đảng
Mỗi xã hội là một tổ chức Đảng
Mỗi quốc gia là một tổ chức Đảng
Toàn thế giới là một tổ chức Đảng

Tất cả là Đảng của “LƯƠNG TÂM”
Có trách nhiệm phấn đấu
Vì một cuộc sống, một thế giới
 “Hòa bình-Hạnh phúc-Bền vững”
Bằng niềm tin “Thoại quyền-Nhân tính”
Vĩnh viễn chối từ “Bạo quyền-Bất nhân”.

Còn lại tất cả những đảng phải khác
Không nằm trong các định nghĩa trên
Là vô nghĩa vô lối trái tự nhiên
Là phản lại “Lợi ích-Con người”.
                                     HVS




4 –
Một học thuyết “Khoa học”,
Không chỗ cho “Bạo lực”
Thừa chỗ cho “Đối thoại”.

Một học thuyết “Ngụy-Khoa học”
Thừa chỗ cho “Bạo lực”.
Thiếu chỗ cho “Đối thoại”.

HTML tôn vinh “Bạo lực”
Cứu cánh của "Thành công"
Thỏa chí tự do “Lãnh đạo”…

Nhưng bít đường cản lối "Dân trí"
Gây lầm than cho người "Đối lập",
Vì chung một kẻ thù "Mác-Lê".
                                     HVS



5 –
Tham tình tiền quyền danh,
Làm lu mờ lý trí.
Hại dân hại nước,
Làm xói mòn lương tâm.
HVS


6 –
Con người có ác có thiện
HTML lúc thiện lúc ác
Khi chống giặc là thiện
Hết giặc thành ác với dân.
                             HVS



7 –
Làm người đừng chỉ vì lợi riêng một chiều,
Hãy giúp nhau phát triển lợi chung  đa chiều.

Nhưng đừng GIÚP bằng BẠO LỰC ...vì mục đích
Hãy GIÚP bằng ĐỐI THOẠI ân cần thật tâm.
Khi LẼ PHẢI đã đủ minh chứng thuyết phục
Sẽ biến MÂU THUẨN thành đoàn kết thống nhất.
                                                          HVS



8 –
HTNT tạo cơ sở thành công,
cho hệ thống DIỄN ĐÀN ĐỐI THOẠI rộng khắp.
                                                          HVS




9 –
Thành lập DIỄN ĐÀN ĐỐI THOẠI rộng khắp,
Toàn dân có quyền tham gia bình đẳng,
Là phương thức quản lý hiệu quả
Mọi QUYỀN LỰC CHỦ QUAN (chính quyền) bất nhân.

Đây còn là con đường duy nhất
Dẫn dắt loài người tiến đến bến bờ
"Hòa bình-hạnh phúc-vững bền"!
                                HVS



10 –
Đừng bao giờ giao hết QUYỀN LỰC cho chính quyền
Kể cả với 'Tam Quyền Phân Lập'.

Nhân dân phải giữ lại QUYỀN LỰC CƠ BẢN,
Bằng hệ thống DIỄN ĐÀN ĐỐI THOẠI TOÀN DÂN,

Thì tương lai phát triển lâu dài
Mới thật sự ổn định thịnh vượng.
                                              HVS



11 –
Nói một chiều đánh phá một chiều,
LàTỘI ÁC với nhân dân.

Đối thoại bình đẳng đa chiều,
Là PHỤC VỤ vì nhân dân.
                                           HVS



12 –
Nói nhiều nói hay …,
Nhưng không ĐỐI THOẠI BÌNH ĐẲNG với toàn dân,
Là nói ác làm ác, là phản dân.

Nói hay hoặc dở …,
Mà sẵn sàng ĐỐI THOẠI BÌNH ĐẲNG với toàn dân,
(tự do ngôn luận, tự do báo chí, tự do thông tin, v.v…)
Là biết giác ngộ phục vụ nhân dân.
                                           HVS




13 –
Một lãnh đạo bất nhân,
Không bằng một công dân lương thiện.
Bạo lực với nhân dân lương thiện,
Là dấu hiệu của một lãnh đạo bất nhân.
                                                          HVS




14 –
Mọi sự sống cần một lần đào tạo bài bản,
Để thống nhất kỹ năng
“LÀM CHỦ MỨC SỐNG VĂN MINH”,
Vì một thế giới hòa bình hạnh phúc vĩnh cửu.
                                                          HVS




15 –
Mục đích lớn nhất là Hạnh phúc
Hạnh phúc lớn nhất là Tâm an lạc
An lạc lớn nhất là Toàn dân có Quyền lực
Bất hạnh lớn nhất là Toàn dân mất Quyền lực.
                                                                          HVS




16 -
Bản chất "sự sống", là cái chết tốt đẹp
Bản chất "cái chết", là sự sống trường cửu.
                                                  HVS




17 -
Con người ác lợi hại hơn loài vật,
HTML ÁC nhiều người tưởng THIỆN.
Chủ quan vào rồi ... lại khó ra,
Ra rồi mới thấy gan trời là đây.
                                      HVS



18 –
Ai ơi,
Gần đèn thì sáng gần mực thì đen
Người khôn chọn chủ hiền tiến thân
Người dại chọn chủ bất nhân hư đời.
                                                          HVS



19 –
Làm người cần có NIỀM TIN
Như đêm cần nhiều ÁNH SÁNG.
Sự sống VẬT CHẤT-TINH THẦN
Thế nhân KHAI TÂM-KHAI TRÍ
Duy chỉ một đạo  “LƯƠNG TÂM”.
                                       HVS



20 -
http://www.hocthuyet-nhantam.com
                                         HVS.




21 –
“Tài-lương tâm” là đặc nghề của “Lãnh đạo”,
Nhưng xã hội khuyết trường đào tạo “Lương tâm”.
Nên đừng hỏi sao nhiều “Lãnh đạo”  bất tài,
Hãy hỏi dân nay đã “Đau thương” đến đâu.
                                                HVS.



22 -
Có “lương tâm” niềm tin sẽ là, “Công lý” cho đời.
Thiếu “lương tâm” niềm tin sẽ là,
“Quyền lực" (ích kỷ, cục bộ) còn không.
                                                                HVS.



23 –
Ở đời chê người kém trí lại hèn
Anh hùng sao cứ kẻ hèn ngửa tay xin…
                                         HVS



24 –
Xã hội lắm bậc anh hùng
Chỉ thua kẻ bất tài làm vua
Thế mới biết thời đại … văn minh.
                                                HVS



25 –
Một dân tộc anh hùng, không thể chết vì một kẻ bất nhân.
Một kẻ bất nhân, không thể làm vua một dân tộc anh hùng.
                                                                                         HVS



26 –
Miệng nói “lương tâm”
Tâm địa “bạo lực”,
Gọi “biện chứng pháp”
Đinh cao trí tuệ
Học thuyết-Mác Lê.
                                 HVS



27 -
Uất hận lớn nhất của “cái ác”,
là không diệt được “lương tâm”.
                                  HVS



28 –
Sống ÍCH KỶ (tiền tài, quyền lực), là căn bệnh trời cho.
Sống CHIA SẺ (tiền tài, quyền lực), là thuốc đặc trị trời dạy.
                                                                                            HVS




29 –
Ai ơi,
Gần đèn thì sáng gần mực thì đen
Người khôn chọn chúa hiền tiến thân
Người dại thờ "vua" bất nhân hư đời !
                                                HVS.



30 –
Niềm tin thể xác,
Dẫn đến hận thù, bạo lực, chia rẻ, độc tài, đau khổ, v.v…

Niềm tin tâm hồn,
Dẫn đến tình thương, đối thoại, đoàn kết, dân chủ, hạnh phúc, v.v…

HTML là trường đào tạo "niềm tin thể xác",
HTNT là trường đào tạo "niềm tin tâm hồn".
                                                         HVS.



31 -
"LÀM THEO NĂNG LỰC,
HƯỞNG THEO NHU CẦU",
THUỘC "NIỀM TIN-THỂ XÁC"..

"CÂN ĐỐI HẠNH PHÚC
VẬT CHẤT - TINH THẦN",
THUỘC "NIỀM TIN-TÂM HỒN".
                                     HVS



32 -
"ĐỒNG TIẾN" là động lực của "THẾ GIỚI VẬT CHẤT",
"LƯƠNG TÂM" là động lực của " THẾ GỚI TINH THẦN".

Vì vậy trong quan hệ con người,
nếu chọn định nghĩa sự sống:
1- Có mục đích chính là “VẬT CHẤT",
  (đề cao 'giá trị-Vật chất' là cứu cánh,
hay sự sống mang tính 'Vật chất')
Thì mọi giá trị cuối cùng sẽ quy thành … "TIỀN".

Hoặc:
2- Có mục đích chính là “TINH THẦN",
  (đề cao 'giá trị-Con người' là cứu cánh,
hay sự sống mang tính 'Tinh thần')
Thì mọi giá trị cuối cùng sẽ quy thành ... "TÂM".
                                         HVS.   




33 –
ÍCH KỶ QUYỀN LỰC
TIỀN BẠC DANH VỌNG ...,
THUỘC NIỀM TIN THỂ XÁC.

CHIA SẺ LỢI ÍCH ...
CÙNG VỚI TOÀN DÂN,
THUỘC  NIỀM TIN TÂM HỒN.
                                      HVS.



34 –
KIẾN THỨC THẬT KHOA HỌC
SẼ TẠO NIỀM TIN TƯƠNG TRỢ ĐOÀN KẾT.
KIẾN THỨC NGỤY KHOA HỌC
SẼ TẠO NIỀM TIN ÍCH KỶ ĐỐI ĐẦU.
                                             HVS



35 –
NÓI DỐI NÓI CHỦ QUAN
NÓI LÀM TRƯỚC SAU MÂU THUẪN,
CHỨNG TỎ HỌC THUYẾT CHÂN LÝ U MINH!

NÓI THẬT NÓI KHÁCH QUAN
NÓI LÀM TRƯỚC SAU THỐNG NHẤT,
CHỨNG TỎ HỌC THUYẾT CHÂN LÝ MINH BẠCH!
                                                       HVS




36 –
Con người là một cỗ máy có tâm hồn,
Được tạo hóa lập trình vận hành chính xác.

Mọi đào tạo uốn nắn áp đặt chủ quan,
Trái nguyên tắc trao quyền toàn dân xác quyết.

Là sai lầm nghiêm trọng, phải trả giá đắt,
Bằng sự nổi loạn dị thường của cổ máy.
                                                       HVS



37 -
'Đồng tiền' mang lại "hạnh phúc-vật chất",
'Nhận thức-đúng đắn' mang lại "hạnh phúc-tinh thần".
Làm người thiếu một trong hai,
"Hạnh phúc" sẽ không trọn vẹn.

"KHOA HỌC-VẬT CHẤT" cho nền "VĂN MINH-VẬT CHẤT"
"KHOA HỌC-TINH THẦN" cho nền "VĂN MINH-TINH THẦN"
Song song hai nền văn minh, thế gian hóa thiên đàng.
                                                                       HVS.



38 –
XUÂN GIÁP NGỌ 2014
CHÚC MỪNG NĂM MỚI.
                                       HVS




39 –
"Lương tâm" lớn lên vì "cái ác",
"Hạnh phúc" lớn lên nhờ "lương tâm".
                                                             HVS.



40 –
Bản chất của “sai lầm” (ích kỷ)
Ngày càng “gian dối và độc ác”
Ngày càng “sợ ánh sáng minh bạch”.

Bản chất của “đúng đắn” (chia sẻ)
Ngày càng “trung thật và lương tâm”.
Ngày càng “cần ánh sáng minh bạch”.
                                        HVS



41 –
“Mình vì mọi người, mọi người vì mÌnh”.

Đặc điểm của “sai lầm” (cố ý)
Là “không lương tâm”.
Đặc điểm “không lương tâm”
Là “không vì mọi người”.

Một trong nhiệm vụ “đấu tranh” (chủ động)
Là “kiên trì thân thiện”,
Bằng “tiếp xúc kiến nghị đối thoại ...”
Nhằm “ĐÁNH THỨC LƯƠNG TÂM”.
                                               HVS




42 –
“Đấu tranh CHỦ ĐỘNG” hiệu quả nhất
Là bằng “thân thiện, lý lẽ,
Đối thoại công khai minh bạch,
… tạo thời gian sửa chữa”.
Vì mọi “lương tâm” ngủ quên đã lâu
Đều cần có “thời gian" hồi phục.

"Đấu tranh BỊ ĐỘNG" trong thế tận,
Phải dùng biện pháp ... vô cùng ... !
                                              HVS



43 –
Mục đích của “lương tâm”
Là xây dựng một thế giới
“Hòa bình - Chia sẻ - Hạnh phúc”.

Bằng sự khuyến khích
Mọi người hãy cùng “ĐỐI THOẠI”
Ắt sẽ tìm ra “quan điểm - thống nhất”.

Dựa trên nguyên lý cơ bản,
Con người giống nhau một chất “lương tâm”.
Nhưng do hoàn cảnh đãtạo dị biệt quan điểm.

Nên chỉ cách dùng ngôn ngữ “ĐỐI THOẠI”
Để khắc phục khác biệt nhận thức
Mở đường thay đổi nhân cách từ bản chất “tâm”.

“ĐỐI THOẠI” tất yếu không phân biệt,
Kể cả với những “bạn dân” chuyên nghề rình rập …
Và ‘toàn dân tự do ngôn luận’ sẽ tạo đáp án cuối.        
                                             HVS




44 –
Bản chất “cái ác”
Sợ nhất “lương tâm”.

Vì “lương tâm”
Là tình người thân thiện
Là công khai minh bạch
Là đối thoại sự thật
Là logic tư duy nói và làm
Là không bạo lực áp đặt
Là bình đẳng trước công lý lẽ phải
Là lợi ích chung mọi người
Là hạnh phúc toàn dân
Là không tham lam ích kỷ …
Bất kể mọi rào cản vô lý.
                                    HVS




45 –
“BẤT ỔN”là do
“Thiểu số” cầm quyền
Tham lam ích kỷ
Gian dối bạo tàn …

Tiến lên xây dựng
“Toàn dân” nắm quyền,
“ỔN ĐỊNH” vãn hồi
 Người người hạnh phúc!
                    HVS



46 –
Bản chất của độc tài là rất sợ
Phải “đối thoại-sòng phẳng” với nhân dân.
Càng căng thẳng hơn nếu diễn ra
Mà thiếu “Bạo lực-vũ khí” cầm tay.

Vì đã lỡ một lời nguyền
Hiến dâng cả cuộc đời này
Vì một niềm tin … “Vô lương tâm” !                                   
                                   HVS



47 –
HTML đã viết nên “một triệu chữ”,
Tiếc rằng vì thiếu hai chữ … “LƯƠNG TÂM”,
Mà phải tan hoang cơ đồ sự nghiệp,
Mà lao xuống vực bao nhân cách âm u ...!
                                             HVS



48 –
Một “công dân” chai lì sai trái
Tất bị xã hội trừng phạt.
Một “vua” hư thân mất nết
CẢ XÃ HỘI THÀNH NẠN NHÂN !

Cứ thế  bộ máy “vua tôi” hể hả
Hùa nhau kéo dài thể chế vô lương,
Chia nhau quyền ăn trên ngồi trốc
MẶC THIÊN HẠ KÊU TRỜI CÓ THẤU !

Nguyên tại cơ chế (học thuyết)
ĐÃ ĐẶT “QUYỀN LỰC” SAI CHỖ !
                                     HVS



49 –
Nhiệm vụ con người
Là đánh đổ “cái ác”.
Dù nó là ai đội lốt gì,
Chính thiện hay chính tà
Danh hiệu bổng lộc ra sao
Giỏi biến hóa ngụy biện thế nào …

Nhưng loài người sẽ trúng số lớn,
Nếu tất cả các “chính quyền”
Giác ngộ trao trả lại
«Quyền lực» cho toàn dân !

Khi họ vẫn tự hào
Là những nhân cách chính thiện
Luôn hết lòng phục vụ “vì nhân dân”!
                                       HVS   



50 –
Thề với “ác”
Do bị lừa,
Lời thề ‘vô nghĩa’.

Chỉ lời thề
Với “lương tâm”,
Là còn ‘mãi mãi’ !                   
              HVS          
             



51 –
HTNT là một tập hợp lý lẽ
Của sự sống hợp tự nhiên,
Rất tiện dụng với mọi dân trí.

HTML là một tập hợp lý lẽ
Tranh đua vật chất trái tự nhiên,
Rất hợp với độc tài gian trá.

Gian … gương xấu đầu độc dân trí
Chỗ nhược giặc vui mừng khai thác,
Nước nhỏ rơi bẫy nguyên khí suy !
                                          HVS




52 –
Sự sống chỉ “một chân lý”
ĐÚNG hoặc SAI trong ứng dụng
Không “đa sắc màu” như quen nghĩ.

Nếu “Đúng” toàn dân đồng thuận
Nếu “Sai” dù nhiều hay ít
Xã hội cho phản ứng tức thì.

Trong môi trường HTNT,
Chỉ “nhân dân” biết tạo “chân lý”
“Chính quyền” chuyên thừa hành !   
                                 HVS



53 –
Mục đích cá nhân
Không đơn kiếm tiền,
Còn tìm “CHÂN LÝ”.

Vì chỉ chân lý
Mang lại “HẠNH PHÚC”,
Riêng chung con người.

“Học thuyết Nhân tâm”
Bạn đường mở lối
Chân lý từ đây.
             HVS



54 –
“Nhân dân” và “cầm quyền”
Ai giác ngộ trước
Sẽ tiên phong mở đường …

Chi bằng “cầm quyền” nêu gương
Thật lòng “đối thoại”
Đất nước ngàn năm ghi dấu !
                          HVS 


55 –
“Giác ngộ”,
Không mất tiền mua
Không ai đem bán.

Chỉ là,
Làm hay không làm
Nói lên “nhân cách”.

“Phúc họa”,
Đời người là bao
Hay dở một lần quyết !
                    HVS



56 –
Làm lãnh đạo HƯ
Khổ khơn
Làm lãnh đạo NGOAN.

Bởi bị chửi nhiều
Tức khí
Sai lính … “CẮT LƯỠI”!

“Ngoan” ai làm vậy,
“ĐỐI THOẠI”
Toàn dân là xong !
                          HVS



57 –
Nhiều người vẫn chưa tin
Hay còn nhiều luyến tiếc !

Tiếc rằng đã một thời
Người “trí thức-lương tâm”
Quyết lòng dạ phục vụ.

Nay bổng hóa “bất lương”,
Mà đâu mù điếc … gì,
Sao nhè dân hại mãi.

Nguyên tại ông “Mác-Lê”
Phá hỏng bao tư duy,
Từ Thiện biến thành Ác.

Dạy chân lý là “BẠO …”,
Vậy là Sai Cơ bản,
Đúng nhất chỉ có “LẼ”!
                      HVS




58 –
Học thuyết Mác-Lê
Mắc tội lớn vì đã:

+ Dạy con người sống thật tốt (hình thức),
   Bằng nuôi dưỡng … lòng tham vô độ (tiềm ẩn).
    – (Vì “làm …, hưởng theo nhu cầu … vô hạn” !).

+ Từ đây sinh các hệ quả tật xấu khác,
   Tật “tham, tranh, ích, bạo, độc, vô, gian, xảo, …”,
   Đặc biệt khi “quyền lực” đã vào tay … !

+ Và dạy, nhân dân phải lao động thật tốt,
   Để nuôi khỏe những “ý chí” … chống lại dân !?”
                                                      HVS




59 –
Dưới triều “Mác-Lê”:

“Lãnh đạo” chuyên nghề
ĂN CẮP ‘quyền dân’!

“Quan dưới” nào thua
ĂN CẮP … ‘tham nhũng’!

Nay trên ban lệnh
Phải diệt ĂN CẮP!

Vậy là phản động,
Dám trái “Mác-Lê”?
                     HVS




60 –
Dưới triều “Mác-Lê” (méo) :

Làm dân !
Phải học ăn chơi mua sắm
Phải lo làm ăn kiếm tiền …
Phải biết nhắm mắt vâng lời,
Khi lệnh trên ban xuống !

Làm “vua” !
Phải biết làm cho dân sợ
Phải cấm họ dòm ngó việc trên
Phải mù điếc câm với bất bình …,
Khi tình “vua-dân” đã tan !
                            HVS




61 –
Thế lực thường trực
Thù địch với HTML,
Là thế lực “Lương tâm”.

Ra tài chống “Lương tâm”,
Là tham vọng vô biên
Của những Don Quixote …đỏ!
                           HVS



62 –
Lệnh trên ban xuống,
Phải chứng minh
“Cướp-DÂN QUYỀN”
Là chân lý thời đại.

Kết quả tham mưu,
“Lý luận phải kết hợp,
Đánh đấm đạp nhảy múa
Cộng lao tù … và chết” !
                       HVS



63 –
“Lương tâm” thời chiến,
Là ‘chống giặc’.
“Lương tâm” thời bình,
Là ‘đối thoại tìm chân lý’.

Nhưng thực tế khác.
Thời bình vận dụng
Kinh nghiệm thời chiến,
Chính quyền ra sức ‘chống dân’.

Lý do dân đòi “DÂN CHỦ”
Để nên người “CHÂN CHÍNH”.
Vậy là tội lớn phải chống … ! ??
                                HVS



64 –
Trong quan hệ xã hội
“BẠO LỰC” thời nào cũng vậy,
Dùng tấn công trước là “BẤT LƯƠNG”
Dùng phản công tự vệ là “LƯƠNG TÂM”.
                                           HVS



65 –
Ông cố làm một việc THIỆN,
Con cháu làm nhiều điều ÁC.
Nhưng vẫn tự tin quy là THIỆN,
Lý do cùng dòng máu “Đ”.

Ai định nghĩa gì kỳ vậy ?!
                     HVS



66 –
Khi “diễn đàn-đối thoại” chưa chính thức,
Nên loại trừ những “tầm phào” lên men.
Nếu cần chỉ lưu một hai tham khảo gần xa.

Bởi cái gốc chình ình đã thừa lan tỏa những mệt mỏi,
Còn lại dành đất cho những quan điểm xây dựng là đủ.
Khi nào chính thức sẵn sàng “tất cả” cùng phân minh.
HVS                                                                                            

                                                                                                                                                      

67 –
Đầu hàng “Giai cấp” là chuyện nhỏ,
Một bộ phận trong “nhân dân”.

Đầu hàng “Nhân dân” mới là chuyện lớn,
Chỉ ai dũng khí anh hùng mới dám thực hiện.
Bằng không đời mãi âm u với … “lề-vô sản”.

Tiếng là chí cốt trung thành với “lề”,
Kì thực trung với “lề …tài mọn, đức kém, lại hèn”,
Mãn đời vẫn say máu … “BẠO LỰC-LỀ DÂN” !.
                                                           HVS



68 –
Sáng ra là lò mò đi kiếm chuyện,
Đàn áp đánh phá nhân dân đủ điều.
Xong đổ tại “dân trí-kém” phải dạy
Nhưng vì “tế nhị-nhạy cảm” xin miễn …
Nếu tiếp truy hỏi liều thân lủi trốn.

Bớ hỡi âm hồn các loại “THẦY DÙI”!
Học đâu lắm kế hãm hại máu mủ đồng bào
Chẳng khác loài “lưỡi-đôi” hiểm độc.
Có phải tại theo nghề “vâng-lệnh-trên”
Mà giờ lẽ “đúng-sai” tối đen một màu!
                                          HVS 



69 –
Trong dân có “đảng”
Trong “đảng” thiếu dân.
Dân lãnh “đảng” nghe,
Đường duy chân lý.

“Đảng” lãnh dân nghe,
Đường diệt trí năng.
Đất nước muốn tiến
“Dân-Đảng” hòa một.
                   HVS



70 –
Xe hư thay mới là lẽ thường
“Chế độ” tồi phế bỏ là cần thiết
“Đảng” suy nát lập mới sẽ rất hay
 “Hiến pháp” trái đạo nên hủy làm lại
“Luật” … rừng tiếc gì không chỉnh sửa
“Người” hỏng thì giúp nâng cao nhận thức
“Lãnh đạo” ba trợn thì cho về kéo cày.

Chuyện đâu gì phải ầm ĩ như cháy nhà,
Có chăng “chế độ”…bay sọt rác nhanh thế!
                                                      HVS



71 –
Càng dùng áp lực áp đặt chủ quan,
Xã hội càng phản ứng chia rẽ chống lại.

Càng mở cửa “TỰ DO-TOÀN DÂN-LÀM CHỦ”,
Xã hội MAU trật tự đoàn kết bình yên.
HVS
                                              


72 –
“Dễ trăm lần không dân cũng chịu
Khó vạn lần dân liệu cũng xong.”

Vậy mà đối xử với “dân” không ra gì,
Bản chất “lãnh đạo” còn ai chưa rõ.
                                                     HVS



73 –
“Đàn anh” ác với “ĐÀN EM”
“ĐÀN EM” ác với “nhân dân”.

“Giặc” ngoài muốn dẹp tận gốc
“UNG THƯ” trong phải diệt căn.
HVS
                                    


74 –
Cẩn thận “Nhân dân” rất dễ bị dụ,
Từ lâu bị bầm dập mất đất tù tội … vì “AI”.

Lúc “Giặc” đến nhận lệnh liều thân hi sinh,
Tiếp vỗ béo nhóm “CẦM QUYỀN-PHẢN DÂN”.
HVS                        



75 -
Làm “KẺ CƯỚP”
Mất quyền kêu gọi “CHÍNH NGHĨA”,
Chỉ quyền bỏ nghề “KẺ CƯỚP” trước tiên.
                                                          HVS



76 –
Điều kiện tối thiểu
Phải đạt cho bằng được:

“Cầm quyền” phải “ĐỐI THOẠI-CÔNG KHAI”,
Với đại diện nhân dân đa dạng,
Với mọi “ĐỐI LẬP” đa chiều.

Để chứng tỏ thật tâm vì “Lợi ích Nhân dân”,
Sẵn sàng làm theo … “Hội nghị Diên Hồng”.
                                                          HVS




77 –
Những oán trách cầu cứu với thế giới
Của “ĐÀN EM” về “Đàn anh-đáng yêu”,
Sao rất giống lời cầu cứu với thế giới
Của “Nhân dân” về “ĐÀN EM-đáng ghét”.

Phải chăng “quả báo” nhãn tiền.
“TRÊN” sống lòng dạ tráo trở hai mặt
Dạy “cán bộ” trên dưới rập một khuôn,
Phản dân hại nước thế giới không ai bằng.
Hỏi sao mọi sự nay như nồi “cháo h…”.

Mấy ai “bất thường” phải chăng thế giới đều rõ
Đến lúc các “quái” xực nhau chuyện không lạ.
Bởi đã cảnh báo  bao lần về “siêu vi-Mác Lê”,
Nhưng mù quáng còn dọa “bánh xe lịch sử” … (?)

Mọi sự đã rõ nhưng “cơn mê” có chăng thật đã tỉnh,
Khiến loài người phân vân biết giúp phương nào ?
                                                                    HVS




78 –
“Phi nghĩa nhỏ” – “Phi nghĩa lớn”
“Phi nghĩa nhỏ” thua.
“Chỉnh nghĩa nhỏ” – “Phi nghĩa lớn”
“Chính nghĩa nhỏ” thắng.

“Chính nghĩa” trọn vẹn chỉ duy một đường,
Từ bỏ “Mác-Lê” quay về với “TOÀN DÂN”.
Trước khi cái giá trả ngày càng đắt!
                                              HVS




79 –
Cuộc chiến “Bạo lực-áp đặt-trắng trợn”
Đang chuyển dần sang
Cuộc chiến “Văn hóa-tư tưởng-lừa dối”.

Phải mất nhiều ngàn năm 
Để “loài vật” tiến hóa lên “loài người”.
Khúc quanh LỘT XÁC đến hồi kết.


“Không lương tâm” hay “lương tâm”,
“Lương tâm-Giả” hay “lương tâm-Thật” ,
Khác nhau ở mục đích hưởng thụ,
Vì “cục bộ” hay “toàn dân” cùng hưởng.

“Lương tâm-đúng” hay “lương tâm-sai”
Tùy thuộc suy nghĩ sống vì “tổ chức” nào,
“Quốc doanh-chủ nô” hay “Nhân dân-phá xiềng”.

“Vật” có trước, “Người” xuất hiện sau
“Vật” của quá khứ, “Người” của tương lai.
“Vật” chuyển thành “Người” toàn diện KHI
… một nén nhang cho “Quốc doanh-Chủ nô”!
                                                                HVS



80 –
HẸN :
“CHÍN GIỜ ĐI CHỢ
… Sài gòn !”
- Tính từ 22/6/14 trở đi.
                                HVS




81 –
Địa phương nào
Đi chợ trung tâm đó.
Hoặc kết hợp thêm
Các khu giải trí công viên,
Nơi đông người vui chơi,
Thuận lợi đi đứng qua lại,
v.v…

Mọi người rủ nhau “đi chợ”
Đi sớm đi trễ đều có lợi.
“Đi” nhiều lần càng ham đi.
‘Thứ bảy – chủ nhật’
Là dắt nhau đi chợ.
Cao điểm là CHỦ NHẬT.
Hoặc một ngày nào khác
Tùy kết quả thực tế.

Ngày thường cũng tập đi
Càng làm khỏe gân cốt.

“Đi chợ” LÚC NÀY
Là hành động “yêu nước”.
Chợ càng đông vui
“Kinh doanh” càng đắt
“Dân chủ” mau hiện thực !
                            HVS



82 –
Già trẻ lớn bé cùng đi
Trai gái ngành nghề gì
Mời nhau xuống phố “đi chợ”.

”An ninh” kiểu gì cũng đi
”Trật tự” kiểu gì cũng đi
”Lính” kiểu gì cũng đi
”Lãnh đạo” nào cũng đi.

Miễn đến đừng sinh sự bắt ai
Chỉ cần dựng xe ‘đứng ngó’
Là đã tham gia “đi chợ” rồi.

Vậy là người người yêu nước.
Sau này đừng ai đỗ thừa
Sao “yêu nước” khó quá
Bị mấy ”bất nhân” cấm hoài.
                              HVS


83 –
“Đi chợ” để chứng tỏ
“Lòng dân” nay đã khác
“Dân trí” không như xưa.

Dân nay đã thuộc lòng
“Toàn dân là CHỦ-TRỰC TIẾP
– CHỦ trực tiếp là toàn dân”.
Không ai không lý thuyết nào
Có quyền nói ngược làm trái.

“LÀM CHỦ trực tiếp – ĐẤT NƯỚC”.
“LÀM CHỦ trực tiếp – XÃ HỘI”
Là trách nhiệm của “toàn dân”,

Bằng ‘DIỄN ĐÀN’ tranh thống quyết.
Ai ngăn cản là tội đồ PHẢN QUỐC,
Ai tiếp tay là có tội với DÂN TỘC,
Đáng bị lên án xử phạt đúng mức.

Trừ phi họ giác ngộ về phe ”toàn dân”,
Chấp nhận ”đối thoại-đa chiều-đối lập”.
                                              HVS


84 –
NGOÀI “DIỄN ĐÀN-TOÀN DÂN”
Tất cả các tổ chức còn lại
Đều là các “đầy tớ” không hơn.
Nên không ai có quyền ra lệnh,
Hay áp đặt phải thế này thế kia,
Với “ông chủ-toàn dân” đáng kính.

Mà trái lại mọi “đầy tớ”
Đều phải dưới quyền
‘PHÁN QUYẾT TRỰC TIẾP’
Của “Ông chủ lớn-Toàn dân”,

Ai làm khác thảy là “TỘI PHẠM”.
                                            HVS



85 –
Khi đến chợ mỗi người
Tự do lựa chỗ thuận lợi
Rồi thủng thẳng …“hóng gió”.
Một vài tiếng cho một lần là đủ.

Đợi “gió lớn” người đông
Sau vài tuần tháng tụ lại.
Bấy giờ đông nghẹt phố phường,
Đây mới thật sự “LÒNG DÂN”.

Mỗi công dân một “lãnh tụ” (đất nước).
Hằng hà “lãnh tụ” cùng xuất hiện,
Khiến “nhóm-lãnh đạo-ích kỷ”
Phải thu nhỏ trong khiếp hãi xin hàng.

Bởi “lòng dân-Thánh Gióng” trời cho
Sẽ lớn mạnh như thổi kịp cứu nước nhà.
                                             HVS



86 –
Mọi người đang thực hành “yêu nước”
Theo cách đơn giản “HẸN CHÍN GIỜ …”
Cùng “ĐI CHỢ” nuôi thân cứu nước,
Vừa lo việc nước vừa đảm việc nhà.

Cùng làm phước cưu mang đồng bào
Thoát khỏi ách “ML” đầy oan nghiệt.
                                            HVS


87 –
“Toàn dân” cùng chọn một con đường,
Dành lại quyền “làm chủ-trực tiếp”
XÃ HỘI và ĐẤT NƯỚC của cha ông,
Cho thế hệ hôm nay và mãi mãi về sau.
Sự quyết tâm của lần này
Phải vững như kiềng ba chân.

Dù ai nói ngã nói nghiêng
“Toàn dân” vẫn kiên quyết một lòng.
Đoàn kết không quên dằn ít tiền túi
Ra chợ phen này biết đâu thắng lợi to.
                                          HVS



88 –
Mong GOOGLE lưu ý, trang WEB đã cũ và hư từ lâu:
-“chunghia-nhantam.blogspot.com”
tác giả không điều khiển được, xin sửa chữa giúp hoặc xóa nó đi.
CẢM ƠN.                                                                   
                                                                   HVS (21/07/14)




89 –
Có năm cấp ngộ nhận – bị lừa:
- Qui luật tiến hóa với Loài người
- Vô thức với Ý thức
- Quốc gia với Quốc gia
- Chính quyền với Nhân dân
- Nhân dân với Nhân dân.
                             14/09/14  -  HVS




90 –
- Nhân dân lừa Nhân dân, có thể biết
- Chính quyền lừa Nhân dân, rất khó biết
- Quốc gia lừa Quốc gia, càng khó biết
- Vô thức lừa Ý thức, … lạc lối
- Qui luật tiến hóa lừa Loài người, … cầu nguyện.

+ Thời loạn, HTML lừa loài người:
. Những lương tâm hận thù: không biết
. Những lương tâm chân chính: biết
+ Thời bình, HTML lừa Nhân dân:
. Trí thức tham ăn háo danh: không biết
. Người có lương tâm: đều biết.
HVS




91 –
Anh bạo lực tôi bạo lực, là tự vệ
Anh ác tôi ác, là bất đắc dĩ.

Anh gian tôi gian, là thường
Anh gian tôi ngay, là giỏi
Anh gian tôi dạy, là quý.

Đời có qua có lại, mới toại lòng nhau.
                                           HVS
  


92 –
Hôm qua là hôm qua,
Hôm nay là hôm nay.

Mỗi thời mỗi lý riêng,
Hãy đổi thay vì ngày mai!
HVS
                 


93 –
XUÂN ẤT MÙI 2015
CHÚC MỪNG NĂM MỚI.
                             HVS



94 –
Chúc nhau sản xuất tăng gia
Chồng cài vợ cấy đất nào bỏ hoang.
Chúc nhau tâm nghịch tâm xuôi
Xuôi tăng nghịch giảm đón mời nắng xuân.
HVS



95 –
XUÂN BÍNH THÂN 2016
CHÚC MỪNG NĂM MỚI.
                               HVS



96 –
"Biện chứng duy vật"
Kết hợp vô căn tùy tiện
Tận cùng lật lọng gian dối
Tội ác tày trời núi sông.

"Biện chứng duy vật"
'Lương tâm' công khai dân chủ
Chân lý tận cùng minh chứng
Công lao 'Hạnh phúc' vô bờ.
                                HVS



97 -
Con đường qui luật
Xưa nay tích tịch tình tang ...
Gập ghềnh khúc khuỷu quanh co
Có đi có đến chớ ngại ngần chi.
                                  HVS



98 -
Môi sinh ô nhiễm
Tấn công sinh tồn từng giây ...
Cả thế giới đứng nhìn!?

Đỗ thừa tại 'chủ quyền' …
Bất lực 'cái ác công khai' tiếp diễn?
HVS
                       


99 -
Mọi rào cản chỉ là tương đối,
Cứu người nguy khốn là tuyệt đối.
Chân lý cần mọi lúc mọi nơi,
Chậm trễ ... mang tội đồng lõa.
                                     HVS



100 -
Trách nhiệm xa, trách nhiệm gần
Nhắm mắt một lần ... khai thật,
Dám không ?
                                           HVS



101 –
Kìa một phù đổng
Ngô khoai toe toét …
Ậy ngàn cân treo !

Bấy nhiêu đã đủ,
Hội đoàn mặt trận
Chính phủ đảng phái
Lề báo trong ngoài
Người người khắp ngõ,
Hãy cùng khăn gói
Hỏi han sự tình.

Phải chăng ớn lạnh ?
Mau kịp thắp lửa …
Muôn người chung sức
Quạt bay kiếp nạn
Sáng ấm cơ đồ!
                HVS



102 –
Hò Dô Ta
Đèo cao (dô ta)
Thì mặc đèo cao (dô ta)
Nhưng lòng yêu nước (dô ta)
Còn cao hơn đèo (dô tà dô tà là hò dô ta dô ta)

Anh em (dô ta)
Hăng hái hò reo (dô ta)
Vượt sông vượt núi (dô ta)
Vượt bao nhiêu đèo (dô tà dô tà là hò dô ta dô ta)
DÂN CA
(22/12/2016)



103 –
Vì phong trào phát triển
Tránh lợi dụng vị thế
Độc thoại vắng đối chứng,
Để ra sức thỏa mãn
Tính … lòng thòng điệu đà
Khoe mẽ hơn việc chung ?

Muôn sự lời giải đã
Chớ quanh co lý lẽ
Thành tội bất minh đấy !
HVS
(31/12/2016)



104 –
XUÂN ĐINH DẬU 2017
CHÚC MỪNG NĂM MỚI.
                              HVS


105 –
Đón xem:
7 - ĐỀ CƯƠNG XÂY DỰNG
‘THẾ GIỚI HÒA BÌNH HẠNH PHÚC
PHỒN VINH ỔN ĐỊNH VĨNH VIỄN’.
                            HVS  (27/1/2017)



106 –
- Lời kêu gọi 5 tháng 3.
- Những chia sẻ của Huỳnh Quốc Huy.
HVS



107 -
Thời bình thời chiến
Ác kín ác lộ
Sát nhân diệt chủng
Chiến súng không súng
Vũ khí mưu độc.

Team work công thức
Tích tiểu thành đại
Yếu du kích né
Ẩn hiện tùy cảnh
Mạnh ngàn trở lên
Sợ gì tổng lực.

Phát ngôn trong ngoài
Phối hợp phân công
Thống nhất đàng hoàng
Biến hóa địa điểm
Biến hóa số lượng
Chỉ trước năừim phút
Dẫn đường team work 
Bình tĩnh an toàn
Lo gì thắng to.

Cuộc chiến ‘lẽ phải’
Công dân chiến binh
Ai tâm giác ngộ
Tự nguyện vào vai.

Không tại vì bị
Tự ta là chính
Động lực là tâm
Cùng những lời dẫn
Mở thông trí tuệ
Trọng trách Vinh quang
Đất trời ghi khắc.
                             HVS


108 -
Có một chính quyền bậy bạ hết chỗ chê
Kì thực cũng để hù dọa phe quân mình
Tao đây hiểm ác ai phản chết liền … biết chưa
Tao no ăn ngìn tỉ, bây ngu chia phần c.. khô … ráng chịu
Khi khổ đau nhục mặt trăm bề, bây phải tận nơi gánh hết.

Tao ra đường réo gọi mọi người phải văn minh đúng luật
Nhưng lòng biết rõ tổ sư văn hóa đồi bại trái luật là tao đây
Bất công độc ác thui chột nhân cách xưa nay tao giật giải nhất.

Trước tao xin dân làm bạn ăn nhờ ở đậu, hứa chiến vì dân
Nay dân giúp nên sự nghiệp lên ngôi, tao liển quây lưng. 
Thẳng tay chửi dân ngu ngốc ai biểu để bị lừa mắc mưu.
Nên giờ bị biến thành kẻ thù truyền kiếp của tao,
Để tao tha hồ đánh đập bắt bớ chết chóc bắt quỳ lạy cầu xin …
Mỗi khi tao buồn lưng nổi rom sảy, cần đổi gió giải khuây … !?
HVS (9/3/17)




109 -
XUÂN MẬU TUẤT 2018
CHÚC MỪNG NĂM MỚI.
                                 HVS


110 -
Năm mới cái mới vẫn mới
Năm cũ cái cũ vẫn cũ
Bỏ cũ lấy mới thi đua
Hơn nhau bỏ cũ chọn mới.

Quan cũ quan mới chen nhau
Hay nhất quan mới từ “ĐẦU”.
                             HVS (12/2/2018)



111 –
XUÂN KỶ HỢI 2019
CHÚC NHIỀU CỐ GẮNG VÀ HOÀN THÀNH.
HVS (6/2/2019)